Nhà
Nguyễn (Chữ Nôm: 家阮, Chữ Hán: 阮朝;
Hán Việt: Nguyễn triều) là triều đại cuối cùng trong lịch sử Việt Nam, năm 1802
đến năm 1804 sử dụng quốc hiệu Nam Việt (Gia Long khi triều cống nhà Thanh tự
xưng "Nam Việt Quốc trưởng"), năm 1804 đến năm 1839 sử dụng quốc hiệu
Việt Nam, Đại Việt Nam, năm 1839, vua Minh Mạng Nguyễn Phúc Kiểu đổi quốc hiệu
là Đại Nam.
Nhà
Nguyễn được thành lập sau khi vua Gia Long lên ngôi năm 1802 và chấm dứt hoàn
toàn khi hoàng đế Bảo Đại thoái vị vào năm 1945, tổng cộng là 143 năm. Triều
Nguyễn là một triều đại đánh dấu nhiều thăng trầm của lịch sử, đặc biệt là cuộc
xâm lược của người Pháp giữa thế kỷ 19.
Triều
Nguyễn trải qua hai giai đoạn chính. Giai đoạn thứ nhất (1802-1858) được coi là
giai đoạn độc lập, các vua nhà Nguyễn nắm toàn quyền quản lý đất nước, trải qua
4 đời vua, Gia Long, Minh Mạng, Thiệu Trị, Tự Đức. Gia Long và sau đó là vua
Minh Mạng đã cố gắng xây dựng Việt Nam trên nền tảng Nho giáo.
Từ
thập niên 1850, một nhóm trí thức Việt Nam, tiêu biểu là Nguyễn Trường Tộ, đã đặt
ra yêu cầu học hỏi phương Tây để phát triển công nghiệp - thương mại, cải cách
quân sự - ngoại giao, nhưng họ chỉ là thiểu số. Do đa số quan chức triều Nguyễn
và giới sĩ phu không ý thức được sự cần thiết của việc cải cách kinh tế, văn
hóa, quân sự, ngoại giao,...; và mở cửa đất nước nên Tự Đứ không quyết tâm thực
hiện những đề xuất này.
Giai đoạn thứ hai, (1858-1945) được coi là
giai đoạn bị Pháp xâm lăng và đô hộ, kể từ khi quân Pháp đánh Đà Nẵng và kết thúc
sau khi hoàng đế Bảo Đại thoái vị. Tháng 8 năm 1858, Hải quân Pháp đổ bộ tấn
công vào cảng Đà Nẵng và sau đó rút vào xâm chiếm Gia Định. Tháng 6 năm 1862,
vua Tự Đức ký hiệp ước cắt nhượng ba tỉnh miền Đông cho Pháp. Năm 1867, Pháp
chiếm nốt ba tỉnh miền Tây kế tiếp để tạo thành một lãnh thổ thuộc địa
Cochinchine (Nam Kỳ). Sau khi củng cố vị trí vững chắc ở Nam Kỳ, từ năm 1873 đến
năm 1886, Pháp xâm chiếm nốt những phần còn lại của Việt Nam qua những cuộc chiến
phức tạp ở Bắc Kỳ, đến năm 1884 thì nhà Nguyễn chính thức công nhận quyền cai
trị của Pháp trên toàn Việt Nam. Pháp có quyền cai trị, còn các vua nhà Nguyễn
chỉ còn là tượng trưng, quân Pháp có thể tùy ý phế lập vua Nguyễn. Giai đoạn
này kết thúc khi Bảo Đại tuyên bố thoái vị năm 1945.
Nhà
Nguyễn kể từ Gia Long Nguyễn Ánh - người “dựng nên Đế nghiệp cho Nguyễn trều” từ
năm 1802 đến Bảo Đại – người tự nguyện thoái vị, nhận là công dân một nước Việt
Nam độc lập tự do năm 1845 tồn tại 143 năm. Trong 143 năm đó, đất nước lúc còn
lúc mất, vua Nguyễn khi phế khi hưng, nhưng dân tộc Việt Nam vẫn vượt qua gian
khó đển trường tồn và phát triển, đ6át nước Việt Nam vẫn vững bước tiến lên
sánh vai kịp với bốn biển năm chấu. Qua 143 năm kiên cườn phấn đấu, Việt Nam đã
từ chế độ phong kiến lạc hậu thời trung cổ tiến lên chế độ dân chủ nhân dân thời
hiện đại – chế độ dân chủ tư sản không có giai cấp tư sản lãnh đạo
Mời
các bạn quan tâm đến đề tài tìm hiểu luận văn cùng chủ đề “Nhà Nguyễn trong lịch
sử dân tộc” của tác giả Văn Tạo tại đường link: http://repository.vnu.edu.vn/handle/VNU_123/24007
Nhận xét
Đăng nhận xét